Melaka trong tôi

Nói chung, khi đến Singapore, lần nào cũng vậy, tôi đều ko có cảm xúc gì nhiều. Chỉ đơn giản là đến 1 nơi hiện đại hơn, sạch sẽ hơn, an toàn hơn và luôn phải đi nhanh hơn Việt Nam mà thôi. Lần nào đến đây cũng ko nghĩ là sẽ có lúc quay lại ấy vậy mà lần này cũng là lần thứ 3 tôi đến thành phố này (ấy thế mà chưa có bức ảnh nào chụp với Merlion mới ghê). Ảnh về những nơi nổi tiếng của Singapore thì tràn lan trên mạng rồi nên tôi sẽ viết về cảm xúc của tôi ở Melaka nhé.

Lần đầu tiên tôi đến Melaka (hay Malacca) là cùng với 1 cô bạn thân, cô này giờ đã thành mẹ trẻ con nên lần này tôi đành đi 1 mình vậy. Ngày thứ 7, Melaka trở nên sôi động, có khi khách du lịch còn đông hơn cả dân địa phương. tôi dành khá nhiều thời gian để đi bộ, ven bờ sông Melaka và con đường xương sống Chinatown là Jonker St dù vốn dĩ tôi là người rất lười vận động. Melaka vẫn nhỏ xíu và đơn giản như thế với khu Chinatown được xây dựng từ những năm đầu thế kỷ 20.

Màu sắc dễ thấy nhất ở Melaka chính là màu đỏ, màu đỏ là màu may mắn của người Hoa nên khu Chinatown ngập tràn sắc đỏ của hình ảnh trang trí lẫn những chiếc đèn lồng. Nhưng thậm chí cả nhà thờ và khu quảng trường Dutch Square cũng có màu sơn đỏ chói mắt.


Melaka trong suy nghĩ của tôi là câu chuyện về những khung cửa. Cửa là thứ kết nối cũng là thứ ngăn giữa thế giới bên trong và bên ngoài của một ngôi nhà. Đơn giản hay cầu kỳ, theo kiểu truyền thống hay hiện đại, gia chủ giàu có hay nghèo khó… những thứ như vậy được thể hiện khá nhiều qua khung cửa của mỗi căn nhà. Nhiều giờ lang thang trên phố, đứng trước những ngôi nhà gần trăm năm tuổi, thỉnh thoảng ngồi nghỉ trên những bậc thềm xa lạ, nghe thấy tiếng cười nói hay áng sáng phát ra từ phía sau những khung cửa ấy, tôi cảm thấy thú vị như đang xem 1 cuốn phim, đọc 1 cuốn sách.

.

1 điểm thú vị khác của Melaka chính là những bức tranh trên tường. Chủ nhân mỗi ngôi nhà như đang kể chuyện, đó có thể là giấc mơ về thảo nguyên, có thể là lời chúc mã đáo thành công với tranh 8 ngựa hay 1 ký ức xưa cũ nào đó trên những bức tường của mình.

Gần 10h tối, sau cơn mưa, ngồi ở 1 chiếc ghế đá bên bờ sông Melaka, tôi có thể nghe thấy tiếng nước vỗ ì oạp dưới chân, tiếng rì rào cười nói của những người khách bộ hành đa quốc tịch từ đằng xa và đắm chìm trong mùi hương ngọt ngào của những bông hoa nguyệt quế.

Melaka với tôi còn là 1 buổi sáng sớm trời mưa lây rây, tôi bung ô đi lang thang khi đa số khách du lịch còn ngủ vùi. Những con chim bồ câu dạn người ở 1 góc phố, ánh vàng lấp lánh của mặt trời trên sông Melaka, …, tất cả những thứ ấy tạo nên 1 thành phố yên tĩnh và hiền lành khác hẳn với không khí náo nhiệt của Jonker St vào buổi tối.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s