Trong chuyến đi của mình có khoảng 1 tuần đầu là đi 1 mình từ VN sang Hàn Quốc, lăn lê mấy làng quê hẻo lánh của Hàn Quốc, cũng có không ít khó khăn nhưng bù lại là 1 đoạn thời gian trải nghiệm rất thú vị.
Khi mình bay tới Busan thì điều đáng kể đầu tiên là Donghyun. Vâng, tên người. Lúc mình đang loay hoay tìm chỗ mua vé LCT thì anh ấy đến, hỏi “May I help you?”, rồi giúp mình mua vé luôn, lại vui vẻ bảo là anh ấy cũng tới Sasang, bảo mình đi theo. Tiếng Anh của Donghyun không tốt lắm nên thỉnh thoảng 2 người chỉ nhăn răng cười. Hỏi thăm 1 hồi về chuyến đi của mình, khi tới Sasang station, anh ấy còn xăm xăm vào phòng thông tin để hỏi đường đến ks giúp mình. Thậm chí, Donghyun còn đưa mình tới tận khách sạn, giúp mình nói chuyện với bà (vâng, bà chứ không phải cô) tiếp tân.
Chuyến đi của mình được sự giúp đỡ của rất nhiều người mà đa số mình còn chưa biết tên. Quả thật, Thạch Sanh vẫn còn nhiều!
Vì mình quyết định sẽ đi Hadong vào ngày hôm sau nên mới đặt phòng ở Hotel 9 dù giá 60.000w là cao so với budget của mình. Bù lại, ks chỉ cách Sasang sation 5′ đi bộ và ở ngay cổng sau của bến xe Seobu (bến đi các tỉnh phía Tây Busan). Ngủ 1 đêm trong phòng cực sạch sẽ, ấm áp (máy điều hòa) là 1 khởi đầu tốt đẹp cho 2 tuần ở Hàn Quốc của mình.
=====
Sáng 25/3, mình dậy lúc 7h, dùng ấm siêu tốc đun nước pha cafe và rót đầy bình giữ nhiệt, thơm tho sạch sẽ lên đường. Bus đi Hadong cứ mỗi giờ 1 chuyến, 8am thì xe xuất phát, trên xe chỉ có 11 người. Xe dừng 20′ ở trạm nghỉ và tới Hadong lúc 10h30. Bến xe Hadong toàn người già, loay hoay 1 lúc mình mới tìm được 1 chị biết tiếng Anh để hỏi xe tới Maehwa. 11am xe bus 35-1 chạy tuyến Hadong – Hwagae xuất phát. 10′ sau tới nơi. Không khí lễ hội tưng bừng.
Maehwa là ngôi làng nằm bên sông Seomjimin, ráp gianh giữa huyện Hadong, tỉnh Gyeongsang-nam và huyện Gwangjiang, tỉnh Jeolla-nam. Bên kia sông là 1 ngôi làng khác cũng chung lễ hội, có thể qua lại bằng chiếc cầu phao. Tuy về mặt địa lý thì Maehwa gần Hadong hơn nhưng lại thuộc địa phận Gwangjiang nên lễ hội do Gwangjiang tổ chức.
Đặc sản của vùng này chính là mai, khi mùa xuân đến, hoa mai nở rợp trời như mây, khắp các ngọn đồi bên sông là những vườn mai trắng. Tên làng Maehwa cũng từ đó mà có. Lễ hội ngắm hoa thường niên được tổ chức vào tuần cuối tháng 3 thu hút đông đảo người dân cả nước. Mình có lẽ là 1 trong những du khách VN hiếm hoi từng tới đây. Trong lễ hội, người HQ ngoài leo núi ngắm hoa còn tập trung ăn uống, ca hát hết sức vui vẻ.
Năm 2009, khi xem tập 98-99 1N2D, nhìn cả vườn hoa trắng rung rinh trong gió, mình đã quyết nếu có đi HQ, nhất định phải tới đây. Bước đi dưới tán hoa, cảm nhận không khí trong lành, tươi mới của mùa xuân thật là tuyệt diệu.
2.40pm, mình lội bộ trong cơn mưa phùn ra trạm xe bus, đứng chờ khá lâu thì bắt được chính chiếc xe chở mình tới đây. Ngồi trên xe, lại cảm thấy tiếp tục đi giữa miền hoa trắng. Tự hỏi trong 1 ngày nắng ráo khung cảnh ấy còn đẹp đến nhường nào.
Khoảng nửa tiếng sau, xe vào trạm Hwagae. Hwagae là thị trấn nhỏ xíu, thuộc huyện Hadong nắm 2 bên bờ sông Seomjimin, nổi tiếng với chợ phiên 5 ngày, trà và con đường bờ sông tới Ssangyesa. Con đường ấy nổi tiếng vào mùa xuân, khi hoa anh đào nhuôm màu trắng, hồng cả mấy cây số.
Khi mình tới Hwagae, trời mưa sụt sùi nên không kéo hành lí tìm nhà trọ hanok đã đọc qua trên net nữa mà vào nga 1 motel gần đó. May phước là mình vẫn còn ghép âm được chữ Mo Tel trong tiếng Hàn. Motel có cửa trước đối diện 1 quán ăn mà trong 1 tập 1N2D, Uhm Tae Woong và biên kịch maknae Daeju từng ăn, tuy nhiên bỏ 500,00VND để ăn vài dải ba chỉ nướng ko phải là ý định của mình.
Cửa sau motel là bờ sông, đi bộ vài bước, qua cầu là tới chợ. 50.000w 1 đêm vì đang trong mùa lễ hội, bình thường là 40.000w cho 1 phòng đôi, nội thất kiểu thập niên 1980s nhưng được cái sạch sẽ, giường có nệm sưởi điện và sàn cũng ấm. Cô chủ xinh, trang điểm đậm, nhìn khá giống diễn viên Kim Ja Ok. Cô chủ không nói tiếng Anh, bạn Linh không nói tiếng Hàn, bằng 1 phép màu nào đó, đôi bên vẫn hiểu nhau và giao dịch ổn thỏa, thậm chí còn mượn được dù để đi ăn.
Trong 1 chiều mưa lạnh lẽo như thế, mình đã thấy cảnh sương mù giăng ngang sông như tranh và trên cái nền xam xám ấy, màu vàng của hoa trở nên bắt mắt lạ thường.
Chợ Hwagae tầm cuối buổi chiều vẫn đông khách du lịch tới ăn uống chứ ít người đại phương đến mua bán. 2 xiên chả cá và 1 ly nước dùng nóng hổi kèm theo giá 1000w ngon lạ lùng nhắc mình đã hơn 28 tiếng từ bữa ăn cuối.


Đi đại vào 1 quán ăn đông khách, trong khi mình nói đc mỗi từ bap (cơm) thì có 1 cô khách ra phiên dịch giúp. Thật may quá! Món chính là canh hến nấu hẹ thanh mát, 1 bát cơm và 6, 7 món phụ ăn kèm như thế này có giá 8.000w.
Buổi tối, chẳng có việc gì làm, bạn Linh đành đi giặt tất, rồi sấy bằng máy sấy tóc. Sau đó, cặm cụi lấy tablet type những dòng này. Phải ghi nhận hàng ngày nếu không bạn lại quên mất hoặc khi về tới nơi lại mất hứng. Hy vọng chuyến đi tìm động hoa vàng ngày hôm sau sẽ thành công.